itaexpress / Tin ITA / Việt Nam trong mắt tôi / Hướng về quê hương / Nghe khát vị mơ chua

Nghe khát vị mơ chua

Đã thấy những gánh hàng mơ đẹp như một bức tranh dựng lên bằng cả sự tỉ mỉ của người nghệ sĩ chen chân vào phố. Đã thấy nắng mới thơm tho trở về là phẳng phiu nếp gấp chiếc áo cộc gọi mùa. Mùa mơ lại về cùng nắng phố chan hòa tiết tấu bâng khuâng níu lòng người đến khó tả.

Cứ vào độ cuối tháng 3 âm lịch, khi hoa mộc miên đã vội vàng "tắt lửa" nơi bến sông cũng là lúc rừng mơ vùng cao vào mùa trái chín, tỏa hương thơm ngào ngạt. Lúc đó thương lái khắp nơi chỉ cần làm mỗi việc là bỏ công mang đặc sản núi rừng đó về thành phố là tha hồ đắt khách.

Quả mơ qua một hành trình dài vẫn mãi là tinh hoa nơi rẻo cao, nhưng khi vào phố càng trở nên quý khi đến một nơi mà người ta biết và trân trọng. Điều đó lý giải tại sao, người Hà Nội vẫn đón mùa mơ về bằng tất cả những hoài niệm quá vãng cho riêng những tâm hồn có tình. Nghe đến tiếng rao mơ, bắt gặp hình ảnh ngan ngát màu đó là thể nào lòng người cũng thấy rộn lên bao cảm xúc.

Gánh mơ đặt xuống hiên hè, tay bà, tay mẹ cẩn thận chọn từng mớ đều màu vàng ươm, lũ trẻ chạy quanh nhón lấy vài quả chấm muối ớt mà vẫn nhăn mặt cả thèm. Mơ ngon nhất vẫn là mơ đào, quả không to nhưng pha chút ửng hồng nơi má nõn cứ như thể cô gái đã đến tuổi cập kê.

Những gánh mơ buổi xưa, buổi nay và có lẽ đến cả mai sau vẫn mãi là biểu tượng cho sợi dây tình cảm keo sơn. Gánh mơ là cả một sự gợi nhớ đến thiết tha, đến mùa gửi theo hành trình những con tàu vào phương Nam thể nào cũng làm lay động bao nỗi nhớ Hà Nội khủng khiếp. Có cô con gái lấy chồng xứ đó thư về cho mẹ mùa xuân nào cũng chỉ độc đòi một lọ mơ ngâm lấy nước uống mùa hè.

Người phương Nam sống giữa xứ hoa quả nhiệt đới sao chỉ thèm mỗi hương vị ngọt thơm của núi rừng cũng bởi quanh quả mơ là biết bao câu chuyện cảm động về mùa xuân Hà Nội. Gửi một quả mơ tươi rói vào phương Nam chẳng những là cả một kỳ công của bà nội tướng dùng kỹ thuật riêng sơ chế sao cho vẫn giữ nguyên hương vị đặc trưng mà còn là bao nhiêu tình gửi gắm trong đó nguyên sơ và thắm đượm. Mơ thay cho bao lời tâm tình gửi gắm.

Trong biết bao hương vị mơ ngon của núi rừng, ngon nhất và chinh phục nhất vẫn là mơ Hương Sơn nổi tiếng. Chẳng biết có phải nhờ thổ nhưỡng đặc biệt của vùng núi đá vôi nên mơ chùa Hương nổi tiếng khắp đất Bắc bởi quả to, hạt nhỏ, cùi dày và mọng nước, vị chua nhẹ, thanh mà không gắt.

Bằng tất cả sự tinh tế, từ lâu các bà nội tướng đã phân chia mơ chùa Hương thành bốn loại khác nhau, theo mùi vị và màu sắc, đó là mơ đào, mơ chấm son, mơ bồ hóng và mơ nứa. Dù ăn tươi hay dùng để ngâm làm nước giải khát, ô mai... cả bốn loại trên đều cho mùi vị thơm ngon đặc biệt.

Giữa trưa nắng nóng, còn gì sảng khoái hơn được giải khát bằng một ly mơ ngâm chua ngọt được khéo chế từ bàn tay thơm thảo. Hương vị thanh tao đó giản dị và quyến rũ đến mê hồn. Thưởng mơ mùa hè chính là thưởng tất cả sự đắm say tình nghĩa đó bảo sao thấp thoáng thấy gánh hàng qua phố lại nghe thấy khát cả vị mơ chua nao lòng. Cứ như thể: Thơ thẩn rừng chiều một khách thơ/ Say nhìn xa rặng núi xanh lơ/ Khí trời lạnh lẽo và trong trẻo/ Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ (Nguyễn Bính)... lãng mạn và tình tứ vô cùng!

Ngân Hạ