itaexpress / Tin ITA / Thể thao - Giải trí / Văn hóa đọc / "Bỗng nhiên có một ngày" - Không thể không đọc tiếp

"Bỗng nhiên có một ngày" - Không thể không đọc tiếp

Bỗng nhiên có một ngày, người bạn mọc ra những lá cây! Bỗng nhiên có một ngày, mọi người nghi cho bạn là ăn trộm dù không có chứng cứ. Bỗng nhiên có một ngày, bạn rơi nước mắt vì một kẻ luôn chọc phá...

Những câu chuyện tưởng đùa mà hóa thật, ngỡ vô lý song lại rất có lý. "Bỗng nhiên có một ngày" là tập sách với những truyện ngắn mới nhất của tác giả Tô Hải Vân với những câu chuyện mà khi đọc nó, bạn không thể không đọc tiếp.

"Bỗng nhiên có một ngày" là tuyển tập gồm 9 truyện ngắn với những đề tài khá rộng. Đề tài của ông trải từ cuộc sống công sở với các truyện như "Bỗng nhiên có một ngày", "Rất mơ hồ", "Niềm vui thời thang máy", "Thời trang thư viện", đến chuyện học trò như "Hoa ướt sũng", "Người hoang tưởng số 5" cho đến những người ở tầng đáy xã hội như "Đêm chờ lộc" và cả tình yêu trong "Nhạc công ống nước".

Nhân vật của ông tất thảy đều giản dị, chẳng làm được việc gì có thể gọi là to tát, vĩ đại; nói là mẫu người tầm thường cũng được. Một anh công chức 7 năm đi làm về nhà thì mọi chuyện do vợ sắp đặt, đến công sở răm rắp làm theo lịch trình của công ty, chỉ khi ở ngoài đường mới thấy mình là chính mình. Một ông lão có nghề làm hương với những ký ức về tình yêu thời trai trẻ không thể lấy người mình thương vì sợ bố mẹ. Một cậu thanh niên 28 tuổi lười phấn đấu trong công việc, lười nghĩ về tương lai và cả lười tìm người yêu. Tất cả ở họ không có một cái gì là nổi trội, một điều gì là xuất sắc cứ bình bình, lặng lặng như mặt nước hồ thu buổi đứng ngọ. Song chỉ một xáo trộn nhỏ đã làm dao động cả một vùng nước. Đó chính là điểm cuốn hút người đọc ở những truyện ngắn này. Người đọc dù là ai cũng nhận thấy những cảnh huống trong truyện ta đã gặp đâu đó, trong chính cuộc sống của ta hay của những người ta đang cùng sống.

"Hoa ướt sũng" lấy chủ đề về chuyện học trò. Mạc là một cậu học trò lớp 12, nhà nằm ở góc cuối cùng của cái ngõ cuối cùng đâm ra bờ sông. Con sông chậm rãi va lờ đờ chảy xuôi, bờ sông đầy rác rưởi và gạch vụn. Bố Mạc làm làm ở hợp tác xã sản xuất cao su, người đầy mùi lưu huỳnh. Mẹ Mạc bán trứng vịt lộn ở đường Trần Hưng Đạo, người thơm nức mùi gừng. Em Mạc chuyên phụ mẹ, nồng nàn mùi ngải cứu. Chỉ có Mạc là không mùi vị gì, dù tối nào cậu cũng nhảy lên xe đạp để đi bán đĩa nhạc, đánh giầy. Mọi chuyện chẳng có gì đáng bàn nếu một hôm, Mạc bắt đầu nghe tiếng xì xào trong ngõ rằng cậu là một thằng ăn cắp vặt. Mạc ngạc nhiên, Mạc cuống cuồng đi tìm câu trả lời, chẳng ai có chứng cứ cụ thể nhưng người ta nghe đồn thế, người ta cứ nghi. Rồi chính Mạc cũng ngờ ngợ: hay là mình có ăn cắp vặt mà mình không biết. Kết cục của những nghi ngờ vô căn cứ đó là Mạc không muốn thi đại học vì sợ phải gặp những đứa bạn cùng lớp, chúng sẽ không quên lời đồn ăn cắp vặt về cậu. Và dù làm bất cứ công việc gì, lời đồn vô căn cứ đó cũng đeo bám cậu, không cho cậu yên ổn và cậu trở thành một kẻ lang thang. Thật đáng sợ, một sự vô tình của những người vô tâm đã giết chết tương lai của một cậu bé luôn biết lo toan cho cuộc sống gia đình.

"Bỗng nhiên có một ngày" được lấy làm tên cho cả tập truyện là một câu chuyện rất vô lý song lại có những cái lý không thể phủ nhận. Nhân vật gã không bao giờ biết sợ là gì. Gã không coi trọng thứ gì, không sợ thứ gì, kể cả trời, kể cả đất. Gã là một kẻ bất trị. Một buổi sáng thức dậy, hắn đột nhiên có cảm giác thèm ăn một trái cây dù chưa bao giờ thích ăn loại thực phẩm này. Rồi thì trong tủ lạnh có một quả na. Chỉ có điều ăn xong, gã thấy khó chịu. Thật khủng khiếp, mép gã mọc ra những cái lá na. Lông mày hắn dựng lên những chiếc lá na. Và khắp người những chiếc rễ na xuất hiện. Ban đầu thì gã chỉ băn khoăn, rồi thì một chút lo lắng. Rồi khi con gái kinh hãi, vợ trân trối nhìn gã mới thấy sợ thực sự. Và lạ chưa, khi hắn bắt đầu sợ, những chiếc lá na cũng dần mất đi. Bạn sẽ bật lời vô lý khi nghe chuyện người mọc lá na. Nhưng bạn đừng quên rằng, cuộc sống không có gì là không thể xảy ra. Và trước hết trong nhận thức của mình phải biết đâu là giới hạn của cuộc sống để thích ứng với nó.

Tô Hải Vân là một cây viết đã bước vào tuổi trung niên. Kinh nghiệm cuộc đời và cả vốn học thức của học vị Phó giáo sư cho ông có cái nhìn khá đa diện và sâu sắc về cuộc đời, con người. Giọng văn của ông rất trẻ. Những đề tài mà ông triển khai cũng rất mới mẻ, độc đáo và thú vị. Người đọc sẽ có những phút trải nghiệm sâu sắc với số phận từng nhân vật, thú vị với những câu văn sắc sảo, ngắn gọn và hóm hỉnh.

Phạm Hà (VTV)